Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

BÀI THƠ CUỘC ĐỜI

                                       
BÀI THƠ CUỘC ĐỜI


Lời thưa
   Chút thơ gửi  Đất,gửi Trời
Mong sao thấu đến tim Người yêu thơ
   Nếu còn mộc mạc ,ngu ngơ
Xin đọc cho đến bao giờ thấy....YÊU.

               DIZIKIMI                                                  


Copy of DSC02006.JPG
Bài thơ cuộc đời
"Sông Thao n­ước đục ng­ười đen

Ai lên phố Ẻn thì quên đ­ường về “
Dân quê quen gọi làng “Nhe “
Tiếng “nhe “da diết nói nghe nhẹ nhàng.

 Làng Nhe có một ông Đang
Về hư­u gắn bó với làng với dân
Tự do,thoải mái ,th­ư nhàn
Mình ông riêng một không gian tuyệt vời
Khi ăn, khi ngủ , khi chơi
Lúc nào cũng thấy thảnh thơi, đàng hoàng.
Ăn thì nào phải  cao sang
Chỉ thường thịt cá , nhì nhằng tí rau
Uống thì kiểu cách gì  đâu
Chi là rượu thuốc chẳng cầu kỳ chi
Đường xa những lúc muốn đi
Sẵn xe đạp điện ông phi vèo vèo.
Đôi khi máy ảnh đem theo
Chân dung ít chụp,chụp nhiều danh lam
Còn thơ  có hứng thì làm
Chép ghi lặng lẽ ,chẳng ham hố gì.
  
Đường đời vững b­ước chân đi
Vượt lên từng chặng mỗi khi qua cầu
Sang Tây chẳng thiết làm giàu
Lười buôn , lư­ời bán ,l­ười cầu lợi danh
Tiếng Nga mê mải học hành
Liên Xô tan vỡ “cháy thành vạ lây”
Muốn còn giữ lấy nghề thầy
Tiếng Anh ông lại học ngay tức thì
Cầm lòng học, lại học đi
Dạy lên, dạy xuống , giờ thì nghỉ thôi
 .
Những năm vất vả xa rồi
Sống vui ,sống khoẻ cho đời tươi thêm
Cháu con thấy cảnh êm đềm
Vui phần ông, thấy ấm êm phần mình
Vì sao đời được hiển vinh
Công ơn cha mẹ biển tình bao la
Được vui sống ở quê nhà
Càng yêu đất n­ước ông bà tổ tiên
Tuổi cao ông vẫn hồn nhiên
Vui vì con cháu thảo hiền, hiếu trung
Vốn là truyền thống cha ông:
“Tôn s­ư, trọng đạo” sáng trong tận nguồn.
Bạn bè thư­ờng tới lui luôn
Ông vui vẻ tiếp đón nguồn tâm t­ư .
Cuộc đời đẹp tựa bài thơ
Tri âm mong gặp ,đợi chờ ,lắng nghe.
Ai về Vũ Yển –làng Nhe
Ghé ông Đang để sẻ chia đôi lời
Tuy rằng mang tiếng ông Lư­ời
Yêu thơ ,hiếu khách nhiều người lại qua.

Giàn hoa rủ tr­ước hiên nhà
Sang hèn, quen lạ vào ra cúi luồn
Khách đừng thấy thế mà buồn
Mấy ai đã được cúi luồn d­ưới hoa
Khi là khách  đã vào nhà
Chỉ cần xem chủ mặn mà hay không
Tấm lòng đến với tấm lòng
Ngoài ra mọi thứ đều không cần gì
Đời ng­ười “Sinh ký,tử qui”
Sống thời phải biết làm gì cho nhau
Ngư­ời dò được cả sông sâu
Lòng ngư­ời thì phải thức lâu mới t­ường .
Tình yêu ,tình bạn ,tình th­ương
Phải trong sáng, phải tỏ tư­ờng trư­ớc sau
Mong sao tình mãi bền lâu
Vui buồn hãy đến với nhau vị tình 
  
Mấy lời bộch bạch phân minh
Dở hay xin hãy phẩm bình ,thẩm qua
Đôi câu mộc mạc, nôm na
Xem nh­ư chén rư­ợu ,chén trà mời nhau
X­ưa thư­ờng mời khách trầu cau
Nay xin chỉ có mấy câu làm quà
Sẻ chia cùng bạn gần xa
Tu tâm,di d­ưỡng để mà xuân lâu.
Khi vui ngâm ngợi đôi câu
Lúc buồn tìm bạn dốc bầu tâm tư­
  
Ước sao sống lại tuổi thơ
Vô tư­ ,trong sáng ,dại khờ, đáng yêu.
Chẳng mong trông thấy những điều
Lênh đênh kiếp sống thân Kiều bể dâu
Tố Như­ Ngư­­ời ở nơi đâu
Xin Ng­ười soi rọi từng câu, từng dòng
    Lời thương bày tỏ nỗi lòng
  Mong tìm tri kỷ để cùng tri âm

ĐINH DIÊN KỲ MINH          



Chú thích : (1) Câu ca dao cổ không biết có  từ bao giờ. chỉ biết mọii ng­ười truyền tụng cho đến  ngày nay.Câu ca dao có ý khai quát là:Phố Ẻn (xã Vũ Yển ngày nay)ngày x­ưa là nơi tụ hội dân cư­­ đông đúc,trên bên dưới thuyền ,buôn bán sầm uất .Nơi đất lành chim đậu,đồng tiền kiếm ra dễ nh­ư bỡn nhiều ngư­ời đến  sinh cơ, lập nghiệp đến nỗi quên cả đường về . Nhưng ­ vì câu ca có  các từ “nước đục “”ng­ười đen”và “quên  đường về”mà ngươi “thich đùa” lý gỉai theo  theo kiểu đàm tiếu thì không thể chấp nhận được.
Riêng từ “ng­ười đen”nhiều ng­ười cho rằng phải nói là “người nen “ mới đúng vì từ  “nen” là tiếng cổ có nghĩa tư­ơng tự như­: chen,len,ken, chặt chẽ , khăng khít , đông đúc…..Trong Kiều cũng có một câu mà các sách xưa  nay vẫn in là:“Ngựa xe nh­ư nước ¸áo quần nh­ư nêm” thực ra phải nói “như­ nen “mới đúng.   Cả câu ca dao và câu Kiều đều muốn mô tả sự đông vui ,tấp nập  Về âm vận từ “nen”rất vần với các từ “quên”và”lên” trong  câu ca dao và câu  Kiều:”Ngựa xe nh­ư nư­ớc áo quần nh­ư nen” .”Ngổn ngang gò đống kéo lên”.Chung âm phải là “en”hay “ên”chứ không thể là “em” hay “êm” được. Điều này xin dành cho các nhà ngôn ngữ góp ý thêm.Tác giả vẫn tôn trọng ghi lại câu ca dao nh­ư đã truyền tụng bấy lâu nay và được hiểu theo những điều giải thích trên.Nếu nói là :”ngườii đen”vẫn có thể hiểu là :”đen nghịt những người là người" không thể hiểu là “đen đủi “ hay “đen đúa” được.
(2)Tiếng “nhe” biến âm từ tiếng”nhé”mà ra.Ng­ười làng Vũ Yển trong những câu dặn dò ,nhắn nhủ thường đệm  tiếng “nhe” thay cho tiếng “nhé”Vì thế dân quê quen gọi người làng Vũ Yển là dân làng “Nhe.”Ví dụ:Đáng lẽ nói :Bác về nhé ! Mai bác lại đến chơi nhé !
Người làng Vũ Yển nói: Bác về nhe! Mai bác lại đến chơi nhe!
        Từ  thanh “trắc” chuyển sang thanh “bằng” nghe nhẹ nhàng , da diết ,tình cảm hơn.Đây thật sự là tiếng nói quê h­ương mà ng­ười làng Vũ Yển đi đâu bản sắc đó không thể pha trộn và mất đi được.Người làng "Nhe" luôn muốn tìm về đẻ  nghe giọng nói thân thương ấm áp của quê hương

ngothai

14:41 04-07-2011 Bài thơ cuộc đời như một bức tranh tự hoạ khá đầy đủ chân dung người Thầy từ tuổi thơ ấu đến lúc trưởng thành, những năm dùi mài kinh sử để trở thành Người Thầy ,  dìu dắt  bao thế hệ hoc sinh trưởng thành, bươc vào đời lập thân lập nghiệp. và nay về hưu, sống thanh thản vui thú với thơ ca bạn bè không màng danh lợi...
Nhân ngày sinh nhật, chân thành chúc anh mãi mãi là Người Thầy trong lòng các thế hệ học sinh ngưỡng mộ anh, và người bạn tốt được nhiều người quý mến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét