Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

DIỄN VĂN HAY NHẤT THIÊN NIÊN KỶ

  BÀI DIỄN VĂN HAY NHẤT THIÊN NIÊN KỈ

Diễn văn của luật sư George Graham viết tại phiên tòa xét xử người hàng xóm làm con chó thân chủ chếtđược phóng viên Wiliam Salie của báo New York Times bình chọn là hay nhất trong tất cả các bài diễn văn trên thế giới trong khoảng 1000 năm.
Cho đến nay đã sang THIÊN NIÊN KỶ THỨ 2 (bắt đầu từ năm 2000 )chắc diễn văn này vẫn nổi tiếng ở THIÊN NIÊN KỶ thứ 2 này vì tôi dám chắc sẽ không ai viết được một kiệt tác như thế này nữa .Nhân dịp năm mới tôi xin giới thiệu BÀI DIỄN VĂN NỔI TIẾNG NÀY.
=====================================================
DIỄN VĂN  CỦA  LUẬT SƯ GEORGE GRAHAM
 Thưa quý ngài hội thẩm! 
Người bạn tốt nhất mà con người có được trong thế giới này có thể một ngày nào đó hóa ra kẻ thù quay ra chống lại ta. Con cái mà chúng ta nuôi dưỡng với tình yêu thương hết mực rồi ra có thể là một lũ vô ơn.
 Những người gần gũi thân thiết nhất, những người ta gửi gắm hạnh phúc và danh dự có thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành..Tiền bạc mà con người có được rồi sẽ mất đi.Nó mất đi đúng vào lúc ta cần nó nhất.Tiếng tăm của con người cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bỡi một hành động dại một giờ.Những kẻ tôn vinh, phú phục khi ta thành đạt có thể sẽ là kẻ đầu tiên ném đá vào ta khi ta sa cơ lỡ vận.Duy có một người bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con người có được trong thế giới ích kỉ này, người bạn không bao giờ bỏ rơi ta, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở đó là con chó của ta.
 Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quý cũng như lúc bần hàn, khi khỏe mạnh cũng như lúc ốm đau.Nó ngủ trên nền đất lạnh dù gió đông cắt da cắt thịt dù bão tuyết lấp vùi, miễn sao được cận kề bên chủ là được.Nó hôn bàn tay ta dù khi ta không con thức ăn gì cho nó. Nó liếm vết thương của ta, những trầy xước mà hứng chịu khi va chạm với cuộc đời đầy tàn bạo này.Nó canh giấc ngủ của ta như thể ta là một ông hoàng dù ta chỉ là một gã ăn mày.
 Dù khi ta đã tan gia bại sản, thân bại danh liệt thì vẫn có con chó trung thành với tình yêu nó giành cho ta như thái dương trên bầu trời.Nếu chẳng may số phận đá ta ra rìa xã hội, không còn bạn bè vô gia cư thì con chó trung thành chỉ xin ta cho một ân huệ là cho nó được đồng hành,cho nó được làm kẻ bảo vệ ta trước nguy hiểm, giúp ta chống lại kẻ thù.Và một khi trò đời hạ màn,thần chết đến rước linh hồn ta đi, để lại thân xác ta trong lòng đất lạnh thì khi ấy, khi tất cả thân bằng quyến thuộc đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay về sống tiếp cuộc đời của họ thì khi ấy vẫn con bên nấm mồ ta con chó cao thượng của ta, nằm gục mõm giữa hai chân trước, đôi mắt ướt buồn vẫn mở to canh giác, trung thành và chân thực ngay cả khi ta đã chết rồi.
================================================
Cảm kích với diễn văn tuyệt vời này tôi đã mạo muội phóng tác thành thể thơ LỤC BÁT Âu cũng là một cách thưởng thức theo cách riêng của mình. Mong mọi người tham khảo và cho ý kiến .Nếu có nhã hứng các bạn cũng có thể chuyển thành một thể thơ nào đó theo ý các bạn.Chúc các bạn thành công.

DIỄN VĂN ĐƯỢC TÔI CHUYỂN THÀNH THỂ THƠ LỤC



 BÁT NHƯ SAU:



Thưa qúy Ngài hội thẩm
                                                                                            
Ở đời bao chuyện trớ trêu
Quanh ta kẻ ghét, người yêu sự thường
Sống trong thời buổi nhiễu nhương
Người khôn bỗng chốc hoá phường dại ngu
Có khi bạn hóa ra thù
Cháu con có đứa quáng mù vô ơn
Có người khi thấy ta hơn
Tị hiềm, đố kỵ ,giận hờn ,ghét ghen
Có người chỉ thích nhiều tiền
Tiền khi cần đến nó liền bốc hơi
Hám danh không chỉ ít người
Tiếng tăm bỗng chốc tuột rơi khỏi mình
Gặp thời nhiều kẻ tôn vinh
Đến khi thất thế chúng khinh chúng nhờn
Duy người bạn quý ta hơn
Là con chó nhỏ tinh khôn thường ngày
Trong thế giới ich kỷ này
Nó không vụ lợi mảy may chủ nhà
Không bao giờ bỏ rơi ta
Chẳng hề tráo trở hay ­ là vô ơn
Trung thành với chủ luôn luôn
  Chủ giàu hay lúc gặp cơn túng nghèo
 Ta mạnh khoẻ nó luôn theo
Lúc ta đau yếu sớm chiều bên ta
Dù cho bão tuyết m­ư­a sa
Trên nền đất lạnh thềm nhà ngủ ngon
Dẫu thức ăn chủ chẳng còn
Vẫn ôm  tay chủ mà hôn thường ngày
Khi ta vạ gió tai bay
Liếm êm vết xước da trầy cho ta
Canh ngon giấc ngủ chủ nhà
Dẫu ông hoàng cũng như là ăn xin
Khi ta khánh kiệt bạc tiền
Lòng  trung sánh Thái dương trên bầu trời
Dù cho sóng gió cuộc đời
Xô ta ngã chẳng ai người thương ta
Vô gia cư cảnh xót xa
Nó luôn mãi mãi bên ta trung thành
Xin ta làm bạn đồng hành
Giúp ta bảo vệ, giữ canh , chống thù
Khi ta yên giấc ngàn thu
Thân vùi đất lạnh tuyệt mù cõi âm





Thân bằng quyến thuộc âm thầm
Phủi nhanh bụi đất cát lầm trong tay
Quay về sống tiếp đời này
Bên mồ chỉ nó nằm đây không rời
Qùi chân , gục mõm, tàn hơi
Chớp đôi mắt ướt nhìn trời thảm thương
Dỏng tai, cảnh giác tinh tường
Canh mồ thân chủ -người thương yêu mình

(DIZIKIMI sưu tầm và phóng tác sang thể thơ LỤC BÁT)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét