Tôi chưa từng tham gia cuộc thi thơ nào .Nhưng lần này tôi sẽ tham gia vì cảm thấy mục đích ý nghĩa cuộc thi rõ ràng và khá thoải mái về mọi mặt.
Để hường ứng cuộc thi thơ 2017-2018 của Tạp chí Nhà văn và Tác phẩm tổ chức như đã thông báo tôi sẽ lần lượt đăng từng chùm thơ để trước hết chia sẻ với các bạn.Các bạn bớt chút thì giờ đọc và nói xem mình thích bài nào.Nếu cần góp ý gì các các bạn góp ý gửi vào hộp tin cho tôi.Sau khi cân nhắc tôi sẽ chọn lại để tham gia dự thi. Được giải hay không,không quan trọng tôi vẫn vui vì đã được chia sẻ với các bạn.Các bạn cũng nên tham gia dự thi thêm phần vui vẻ.
CHÙM THƠ KHI ĐI CHỤP ẢNH PHONG CẢNH
1.TAM ĐẢO
Trên này là cảnh bồng lai
Dưới kia là cảnh trần ai thật buồn
Mây bay mây tỏa mây luồn
Cảnh tiên mà vẫn nỗi buồn trần ai
2.THĂM CÔN SƠN
Chẳng ngại đường xa vất vả
Hôm nay đến thăm Côn Sơn
Trong lòng bâng khuâng khó tả
Biết ghi cảnh nào đắt hơn
Nơi đây Ức Trai ở ẩn
Cảnh xưa người cũ đẹp thay
Rừng thông reo vui vi vút
Suối tuôn róc rách đêm ngày
Giờ đây dòng khô bờ vắng
Đồi thông không một tiếng reo
Thạch Bàn lá khô mấy đống
Trơ vơ bậc đá cheo leo
Đây rồi vườn vải, vườn vải !
Mà Người ở đâu , ở đâu?
Dẫu nỗi oan xưa đã giải
Cỏ cây sao vẫn thảm sầu!
Lại buồn nhớ chuyện kỷ niệm
Lần sáu trăm năm ngày sinh
Báo “Nhân Dân” in nhầm ảnh!
Ôi nhầm nhầm thế, thật đáng kinh!
Cho đến bao giờ bao giờ
Đời mới hết điều ngộ nhận
Để khi cầm máy làm thơ
Lòng hết băn khoăn ân hận
3.MUỐN ĐÓN CON NÀNG TÔ THỊ
Muốn lên đây đón con Nàng
Nghe đồn Nàng bị chúng phang mất rồi
Xẻ ra lấy đá nung vôi
Thân Nàng vụn nát , rụng rơi tan tành
Để đền cái tội tày đình
Chúng đem xây lại tấm hình xi măng
Xa xa nhang nhác giống Nàng
Lại gần trông thật phũ phàng đớn đau
Thôi đành vậy biết làm sao
Từ xa tưởng tượng trên cao bóng Nàng
Thành nhà Mạc gió mang mang
Bỗng nghe văng vẳng mơ màng thơ xưa
“Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có Nàng Tô Thị có Chùa Tam Thanh”
Thân Tô Thị đã tan tành
Hồn Nàng còn mãi quẩn quanh nơi này
Cho dù có đứng mãi đây
Chờ chồng Chàng cũng chẳng quay về nào
Con Nàng, Nàng tính làm sao
Bên Nàng nó chịu biết bao ưu phiền
Để con Nàng được bình yên
Thả con ra để tôi lên đón về.
4.THEO BƯỚC CHA ÔNG
Tặng T.H
Không hẹn gặp em
Tôi tìm em trong này hội
Gặp tôi sao em bối rối
Em lớn khôn rồi cô học trò ơi!
Như chim sáo ngày xưa em bước bên tôi
Vang lảnh lót những điều em biết
Tiếng em ngân như những nốt đàn
Âm thanh còn vang mãi không gian
Tôi bỗng biến thành người trò nhỏ
Như năm xưa trong giờ lịch sử
Lặng yên nghe cô giáo giảng bài
Qúa khứ - Tự hào, Tin tưởng- tương lai
Tôi biết những ngày này em rất bận
Hạnh phúc đó em ơi! Đón nhận
Các Vua Hùng đang nâng bước chân ta
Nào bước lên ta tiếp bước Ông Cha.
5.CHÙA THẦY
Chợ Giời(1) thấp thoáng bóng người
Bàn cờ tiên(2) với đá ngồi lô nhô
Qua ống kính với hồn thơ
Lên thu cảnh đẹp sương mờ chiều đông
Lên cao khói tỏa mênh mông
Hàng cây đại uốn vây rồng sườn non
Đứng trên đỉnh núi chon von
Chiều buông lành lạnh vẫn còn say sưa
Trên tay lấm tấm hạt mưa
Người yêu mến cảnh nên chưa muốn về
Người say mê ,cảnh say mê
Cảnh buông lớp lớp bốn bề nông sâu
Ngắm trông phong cảnh đẹp giàu
Thu vào tầm mắt muôn màu nước non
Đá mòn nhưng gót chẳng mòn
Đâu phong cảnh đẹp chân còn muốn đi
Chú thích:
1)Chợ Giời : Trên đỉnh núi Sài Sơn ở chùa Thầy có một mặt bằng rộng như một sân bóng tương truyền gọi đó là Chợ Giời.Xung quanh những tảng đá xếp không đều nhau lô nhô vây quanh như người ngồi xem.
2)Bàn cờ tiên : Là một tảng đá to bằng phẳng nằm giữa Chợ Giời,có những đường vạch như bàn cờ.Tương truyền những đêm trăng sáng các vị tiên trên trời xuống đây đánh cờ nên gọi tảng đá đó là Bàn Cờ Tiên.Tảng đá này trước đây rất to khi tôi lên chụp ảnh lần thứ nhất .Nhưng lần thứ hai lên chụp ảnh năm 2013 tảng đá bị phá còn lại rất nhỏ và méo mó .Hỏi ra mới biết thời chiến tranh chống Mỹ bộ đội phòng không đóng trên đó phá đi để giải phóng mặt bằng nhưng phá không hết nên vẫn còn nhưng rất nhỏ.
ĐINH DUY ĐANG
CÔN SƠN
TAM ĐẢO
CHÙA THẦY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét